Là em
Có phải là em của thuở nào?
Là mây vờn gió mộng trăng sao
Là vườn hoa nở lưu ly tím
Là giấc mơ êm dịu ngọt ngào
Có phải là em trong bức tranh?
Nụ cười rạng rỡ mắt long lanh
Như nàng Tố Nữ xa xưa ấy
Chợt đến bên anh để dỗ dành
Có phải là em của nhớ thương?
Con tim thổn thức với đêm trường
Giữa khuya tĩnh mịch đàn ai khảy
Vũ khúc nghê thường mãi vấn vương
Có phải là em của mộng mơ?
Để anh thêu dệt những vần thơ
Cho từng con chữ say ngây ngất
Lạc lối yêu đương bước dật dờ
Có phải em về theo gió đưa?
Nhớ thương ơi nói mấy cho vừa
Tình em như nắng xuân đầm ấm
Chăn gối mặn nồng thôi ướt mưa
Gió Bụi