Page 1 of 1

Thơ - Huyền Lâm

Posted: Mon Jul 06, 2015 4:57 am
by Tóc Tiên

Thơ




Thơ đâu tựa chiếc lá rơi
Lượm lên phủi bụi cái rồi hoá thơ
Làm thơ phải mộng phải mơ
Phải ru với gió phải chờ trăng rơi.

Phải buông thả mộng bên trời
Cho hồn thơ đậu nhánh đời nở hoa
Vần thơ có lúc nhạt nhoà
Đôi khi réo rắt âm ba giọng buồn.

Miên man thơ tựa suối nguồn
Cứ vang vang gọi cứ cuồn cuộn trôi
Nghe như thổn thức bồi hồi
Như thương tiếc nhớ một thời xa xưa.

Thơ cùng hoà điệu nắng mưa
Để nghe hơi ấm để vừa lạnh căm
Thơ không đẹp mãi trăng rằm
Có ai biết được trăm năm kiếp người

Khi thì thơ nở hoa cười
Chao ôi mộng đẹp một thời hiển vinh
Có khi thơ khóc cho mình
Xót xa thân phận xót tình trái ngang.

Làm thơ cũng lắm đa đoan
Nhiều khi thơ cũng ngỡ ngàng với thơ.


Huyền Lâm